Trang chủ

Trang chủ

Radio Online

Một mình...


MỘT MÌNH, hai chữ ấy không hẳn đồng nghĩa với CÔ ĐƠN.
MỘT MÌNH đơn giản chỉ vì ta vô vàn yêu quý cuộc sống một mình. 

Khi MỘT MÌNH, ta có thể lắng nghe cả đất trời này mênh mông biết bao nhiêu. Biển rất rộng và sông rất dài. Tâm hồn khoáng đạt, rộng mở, ta đi đâu ? Đến đâu ? Về đâu ? Không có gì ngăn được bước chân ta và cũng không một nơi nào giữ được đôi chân ta lại.


MỘT MÌNH ta sẽ thấy ngày hôm qua là của ta, ngày hôm nay là của ta và ngày mai nữa... cũng là của ta. "Bốn mùa như gió, bốn mùa như mây"... Ta cứ vô tư rong chơi giữa tháng ngày như mây, như gió...

Đêm MỘT MÌNH thật huyền diệu, đắm say với một vầng trăng khuyết. Ta không thích những đêm rằm, mặt trăng tròn quá, đẹp quá như một thứ hạnh phúc viên mãn không có thật. 
Đôi khi giật mình nhìn lại... chợt thấy... sao trăng kia... cũng chỉ một mình.

MỘT MÌNH sẽ làm cho trái tim hoang vu và ngổ ngáo hơn. Nó có thể đốt cháy một trái tim khác, làm tan hoang một trái tim khác, làm đóng băng và ném vào một hành tinh khác. Trái tim một mình như ngựa hoang... Vụt qua nhanh, chỉ còn lại dấu chân và những vết bụi mờ...

MỘT MÌNH thì thầm với chính mình lời yêu hôm qua chưa kịp nói, lời yêu hôm kia vừa bỏ quên, lời yêu hôm nay còn đắn đo, lời yêu ngày mai còn vời xa... Cái sự hời hợt đó cũng không đến nỗi đáng trách cho lắm... Xét cho cùng... tình yêu như những chiếc bóng bay. Những lúc sở hữu trong tay nhau thì nghe vướng víu, vuột tay để bay lên tận trời xanh thì tiếc nuối nhìn theo, khi khuất xa rồi thì buồn thương... Cuối cùng rồi thì cũng quên.
Và ta... cũng chỉ còn lại... một mình.  

Khi MỘT MÌNH ta lặng lẽ bước qua những niềm vui, nỗi buồn mà không chia sẻ. 
Một mình với tách cafe để nghe vị đắng thấm từng giọt, để đặt tên cho từng nỗi buồn, để gắn hạnh phúc trên từng lá cỏ nhỏ nhoi... một mình.


Rồi cũng sẽ có một ngày, một mình ta đi về cùng ta trong sự vĩnh cửu của lặng yên. Một mình.  

MỘT MÌNH

Người đi bỏ lửng chân trời
Một người chiều nhớ một người ban mai
Hinh là ta, bóng là ai?
Hai mà một, một mà hai, một mình

Người đi bỏ lửng cái tình
Lòng toang hoác rỗng, rối tinh hình hài
Ruột gan moi gặm lai rai
Hai mà một, một mà hai, một mình 



0 Responses So Far: